trời xanh xanh nước cũng trong trong
Thường Chiếu tìm mô 1 bóng hồng
ngọn cỏ gió đùa nơi quạnh vắng
nội tâm hoang lạnh mỗi chiều đông
tảng đá vô tri ta toạ thiền
ngàn năm bất động ngủ triền miền
tâm tư ta đó đá nào biết
diện bích ngàn năm vẫn não phiền
xa trông có bóng một quần hồng
độc bước lạc loài giữa chốn không
không cảnh không người duy chỉ thức
sao ta chợt rộn rã trong lòng
trời âm u nước cũng đen thui
người đến rồi đi bỏ lại tui
bên gối chăn đơn trong tịch mịch
cùng ta làm bạn có buồn ui
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét