Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Bùi Hưu!

em hông là nữ vương tây lương
anh hổng là tam tạng đại đường
paltalk là nơi ta gặp gỡ
vài lần trò chiện đã iu thương


em hông là nữ vương tây lương
anh lại như tam tạng đại đường
cố giấu tâm mình bằng giới luật
thương em thì cứ bảo anh thương

em là hoa úa chẳng còn hương
hông đẹp hông giàu như nữ vương
chỉ có chân tình của thiếu phụ
thầm mong người đến với iu đương

anh có biết không anh của em
ngày ngày trộm mở hình anh xem
hình đây mà Nothing đâu hỉ?
anh bỏ đi rồi ai với em?

hình ở đây mà ai ở đâu?
tìm trong ký ức gợi thêm sầu
người đây vốn thuộc dòng Lâm Tế
sẽ dạy cho em khán thoại đầu


nữ vương không phải là em rồi
Nhược Thuỷ - Nothing hông phải đôi
chẳng một, dị - đồng đều hổng phải
tham đi người đẹp của ... riêng tôi



Thứ Ba, 22 tháng 2, 2011

đường tăng xem quốc bảo

đường tăng xem quốc bảo qua webcam :)

có phải là anh trong giấc mơ
mà em đã gặp đã mong chờ
trông anh buồn bã và tư lự
sao vội hôn em quá hững hờ

ngày tình nhân đến cô đơn thay
anh đến bên em giây phút này
em thấy lòng mình khao khát lạ
webcam xin mở, người xem đây!

nhìn em này! Nothing, nhìn đi!
quốc bảo là em thân xác ni
tứ đại giai không, không chẳng rỗng
thanh quy giới luật giữ làm chi

người đã am tường lý sắc không
lại là ông tổ tào lao tông
cớ sao người ngại nhìn Nhược Thuỷ
anh nhắm mắt rồi có phải hông?

mở mắt nhìn em chốc lát thôi
nữ nhi có đẹp không chàng ơi
niết bàn là lúc bên chăn gối
tứ đại hoà nhau chẳng muốn rời

nhi nữ và hoa chẳng khác nhau
hương thơm xác thịt toả muôn màu
càng nhìn càng khiến người thèm khát
ai hiểu lòng ta như thế nào?

ta biết em xinh, biết thế thôi
biết là biết vậy, chẳng chia đôi
không năng không sở, lìa suy tưởng
ta vẫn nhìn em, nhìn vậy thôi!

niết bàn tình ái em mời trao
em đã chọn ta, biết nói sao
duyên nợ ba sinh không dám hẹn
vì ta chính hiệu tổ tào lao








Thứ Năm, 10 tháng 2, 2011

cuốn theo chiều gió


lòng ta như bão động tơi bời
má thắm môi xinh chẳng nỡ rời
địa ngục niết bàn ai đã tỏ?
một lần kề mỏ để lên ... giời

môi em khẽ chạm trên môi tôi
tâm chợt tắt, tim đập chẳng thôi
tôi bỗng nhận ra trong khoảng lặng
niết bàn vô sở trụ trên môi
 
sát na vô trụ trên bờ môi
nước chảy thành dòng mà chẳng trôi
gió thổi bụi hồng mà chẳng động
niết bàn là thế, chẳng xa xôi

Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2011

500 năm dưới ngũ hành sơn

tâm sự Tôn Ngộ Không


núi kia vùi lấp tấm thân gầy
ngũ bách niên ôm khổ đoạ đày
bãi bể nương dâu bao biến chuyển
ngũ hành sơn chẳng mảy lung lay


sương tuyết bao mùa lạnh cắt da
sao bằng lòng lạnh của riêng ta
ngày ngày dưới ngũ hành sơn cước
lặng lẽ đếm từng chiếc lá sa


văng vẳng bên tai tiếng của thầy
lời kinh vang vọng ở đâu đây
ta nghe trong gió lời ly biệt
người bỏ đi rồi như bóng mây


ta đã liễu thông lý sắc không
vì sao chịu cảnh khổ đau lòng
phải chăng tập khí còn oằn nặng
ngũ uẩn sơn sừng sững, rợn lòng!


người đã đến rồi có phải không
đường tăng tu luyện pháp thiền tông
oai nghi tế hạnh đều tròn đủ
đắc đạo ắt là phải dụng công


sư phụ con đây Tôn Ngộ Không
nói ra hổ thẹn với tâm tông
lý không chỉ liễu trên môi mép
chẳng thể tràng sinh rõ uổng công


đường lên tây trúc lối đi vòng
đường tắt đưa người có Ngộ Không
cầu độc mộc nơi mô bám trụ?
thuyền không đáy có chứa tơ lòng?


Yết đế, yết đế, ba la yết đế, ba la tăng yết đế, Bồ đề tát bà ha