nhà nàng ở cạnh nhà tôi
cách nhau cái ngã (tôi, chủ thể) lôi thôi lắm điều
hai người hổng thích nói nhìu
nàng như cũng có tình iu rất buồn
nên nàng im lặng luôn luôn
tôi vờ chả biết mồm tuôn những lời
"ấy ơi ấy hãy yêu tôi
để mình vơi bớt đơn côi tháng ngày"
nàng lơ hổng đọc tin này
tôi như kẻ ngốc vẫn hoài đợi trông
cái gì như thể nhớ mong
nhớ nàng, không! Quyết là không nhớ nàng
vì tôi là tổ đàng hoàng
vô minh ái nghiệp buộc ràng được đâu
tâm như nước chảy qua cầu
tổ đà thấu triệt nhờ câu thoại đầu
yêu người vì biết người sầu
câu sanh ngã chấp biết đâu mà dò
tôi xin nguyện hoá con đò
đưa người đến bến tự … bò lên nha!
tặng Zi~m
(cảm ơn cố thi sĩ Nguyễn Bính)