Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

Người máy Nothing



Tôi nguyên là robot Nothing
Chẳng tự sinh hông phải hổng sinh
Thân lẫn tâm vốn được lập trình
Bằng ngôn ngữ nghiệp, ái, vô minh


Nếu em đã trót nhỡ yêu tôi
Thì cứ yêu tôi, yêu chút thôi
Người máy Nothing tâm thức rỗng
Thôi thì, em nhé, giả yêu thôi


Tôi chỉ là con robot thôi
Robot hi hữu nhất trên đời
Vì tôi tự biết mình hư ảo
Huyễn hiện nơi đây chỉ nhất thời

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2009

Trả lại Nhân Duyên



Gửi Chân Hiền Tâm
(Chanhientam - diễn đàn Đại Tạng Kinh)

Em gửi cho ta áo Nhân Duyên
Rồi cười rồi nói, nói uyên thuyên
Rằng không rằng giả rằng trung đạo
Rằng chỉ là duyên hư ảo huyền

Khoác áo giả Nhân thiên hạ cười
Nhìn ta chẳng khác con đười ươi
Áo xưa trả lại người năm cũ
Nhẹ nhõm hồn ta tươi mỏ cười

Nhân duyên - đậu hũ ta không ưa
Chẳng hợp, nuốt vào rõ chán chưa!
Ta đã ngán rồi em biết chửa?
Duy Tâm ta khoái lại hông đưa!

Tùy người chọn áo, đúng thời trao
Hổng thích, ép chi, kẻ khóc cười
Nghe mãi nhân duyên khổ quá hỉ?
Thôi ta hãy quẳng áo qua thời!