Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2009

Vô Niệm



Gặm một khối căm hờn trong ngũ uẩn
Ta buồn rầu học đạo tháng ngày qua
Ghét những người kia liễu đạo trước ta
Ta hỏi đạo, họ thờ ơ ngoảnh mặt

Ba năm rầu tự học hành ngâm cứu
Để lần mò trong ngũ uẩn thâm u
Đâu là ta trong mớ hỗn độn này
Nơi đó chứa một linh hồn (ngã) vĩnh cửu?

Ngã được tạo bởi thời gian, cát bụi…
Hay do bố Sĩ Phu, Đấng Tự Tại…
Là nguyên nhân sinh tạo các giống loài
Chẳng sinh diệt và thường hằng mãi mãi

Hông phải rứa, như Thế Tôn đã nói
Nhất thiết pháp vô ngã, vốn vô sanh
Chẳng ai làm ra, cũng chả duyên tác thành
Vì tất cả chỉ là tự tâm hiện
(Như mộng huyễn, không hoa hay vòng lửa…)

Chỉ tâm yếu tu thiền, ta nghe giảng
Bí quyết là vô niệm, dứt nghĩ bàn
Tâm như hổ đói vồ mồi bất động :roll:
Và ầm thầm đứng uống ánh trăng tan :smile:

Trăng vô niệm - trụ (vô trụ) ta vừa nếm thử
Vị thật lạ, có mùi vô nhân ngã
Trong thoáng chốc ta liễu duy tâm tạo (nhận ra tất cả)
Khi nghe “không cần nói ta nhìn hoa”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét